.
Lên Đà Lạt nhớ bạn xưa
Thời gian như thể thoi đưa. Giật mình
Gặp nhau từ thuở tóc xanh
Ba mươi năm thoáng chốc thành mây bay
Đồi thông ngày cũ mưa rây
Câu thơ nhòe ướt bàn tay em cầm
Gửi vào mong ước xa xăm
Giờ thì, ừ nhỉ. Chỉ thầm nhớ thôi
Giảng đường mờ lối sương rơi
Phong rêu thềm đá bồi hồi bước chân
Khát khao ngày cũ xa dần
Ta ngồi với những bâng khuâng vuông tròn
Ai đi phía dốc hoàng hôn
Gom ngày tháng cũ phiêu bồng lũng xa
Hoa vàng phai buổi chiều tà
Mình ta đối ẩm với Đà Lạt xưa…
Nguồn tin: www.baomoi.com